Kì tích mùa dịch: Chuyện du học sinh Pháp “tự cứu đói” bản thân

Trước cơn đại dịch toàn cầu mang tên Covid-19, bất kể đất nước nào trên thế giới cũng đều đang đứng trước cuộc chiến chống lại dịch bệnh và bảo vệ sức khỏe người dân. Đặc biệt đối với những nước có số lượng du học sinh đông đảo như Pháp, các du học sinh cũng phải đối mặt với nhiều vấn đề: Về hay ở? Việc học thêm và làm thêm bị ảnh hưởng ra sao?… Hãy cùng lắng nghe chia sẻ của Vũ Lan Anh – cựu học viên VFE, sinh viên đang theo học tại thành phố Montpellier, Pháp về cách mà cô bạn đã đối phó với dịch Covid nhé!

 

Chào các bạn,

Mình là Vũ Lan Anh, một du học sinh Pháp hiện đang sinh sống và học tập tại thành phố Montpellier – một thành phố ngập nắng miền Nam nước Pháp. Mình chân ướt chân ráo rời Việt Nam khi mới chỉ 18 tuổi, sang được đúng 2 tháng, vừa mới bắt đầu quen thuộc với cuộc sống nơi đây thì lại gặp trúng luôn đại dịch toàn cầu Covid-19. Đây quả đúng là một kỉ niệm khó quên trong cuộc đời mình, vì vậy mình muốn viết lách một xí để chia sẻ với mọi người, cũng là để tự ghi nhớ về những ngày đại dịch vừa qua.

Thật sự khi nghe lệnh phong tỏa, toàn dân ở nhà, mình đã hoảng lắm, còn nhỏ lệ tùm lum cơ (nghĩ lại thấy xấu hổ ghê). Lần đầu đi xa nhà đến vậy, đại dịch ập đến mình hoảng loạn với đủ nỗi sợ, sợ mình dính bệnh thì ai chăm sóc mình, sợ bị giam trong nhà, sợ không được đi học rồi lỡ dở… Đúng là lúc ấy cái gì mình cũng sợ. Thế nên đợt đó mình rất muốn về Việt Nam. Mình cũng đã tìm vé, tính các phương án để về Việt Nam rồi đi hỏi han rất nhiều người. Được các anh các chị khuyên, phân tích các vấn đề mình đã bình tĩnh lại và lựa chọn ở lại Pháp tự cách ly trong nhà.

Xem thêm  Dự bị tiếng Pháp tại Đại học Nantes

Mình đã tự lên cho bản thân một bản kế hoạch cho kỳ nghỉ dài bất ngờ này. Tự dưng mình lại thấy vui vì mình có thời gian để làm những việc mà trước nay mình chưa có thời gian để làm. Mình học nấu ăn từ các chị coloc cùng nhà nè (mình còn học được mấy món miền Nam luôn đó) rồi mấy chị em setup chụp ảnh sống ảo. Mình cũng dành thời gian để đọc sách, cày vài bộ drama và học thêm tiếng Pháp. Thỉnh thoảng mình vẫn ra ngoài đạp xe tập thể dục một vòng rồi về để hít chút khí trời và tiêu thụ bớt năng lượng từ những món ăn siêu ngon do mình tự nấu. 

 Lẽ ra mình cứ lững lờ sống tận hưởng như thế cho đến một ngày mình nhận ra số tiền trong tài khoản của mình đang chạy về 0. Dịch không đi làm được, không có nguồn thu, mình tin là nhiều bạn du học sinh có thể hiểu được thế nào là những ngày “đói khổ” trong an nhàn này của mình. Trong khốn cùng, chắc vì tấm lòng lương thiện của mình khiến ông trời cảm động nên mình vô tình tìm được đường link về hỗ trợ của Crous Montpellier cho sinh viên mùa dịch.

Nhưng đúng là chẳng cái gì đạt được mà dễ dàng cả. Để xin được trợ cấp mà hồ sơ phải chuẩn bị cứ như xin học bổng vậy, nào thư động lực, chứng minh năng lực tài chính (chứng minh có thực sự nghèo hay không), rồi phải phỏng vấn qua điện thoại nữa chứ. Đối với đứa mới chỉ học tiếng Pháp nửa năm rồi qua Pháp như mình liệu viết thư người ta có hiểu không nhỉ, rồi nói chuyện điện thoại nhỡ mình không hiểu người ta nói gì thì sao ? Nhưng cái nghèo giúp mình vượt qua nỗi sợ của bản thân, mình đã nộp hồ sơ, rồi đặt lịch hẹn và cuộc điện thoại định mệnh cũng đến. Mình run bần bật nhưng rồi phải tự trấn an rồi hít một hơi sâu (sâu nhất trong cuộc đời quá) để đủ dũng khí ấn nghe. Vận dụng mọi giác quan cũng như từ vựng tích lũy được và mạnh dạn nhờ người ta nói chậm để mình hiểu nên cuộc phỏng vấn của mình diễn ra suôn sẻ. Kể ra mình cũng may mắn, gặp được một cô hết sức tốt bụng, kiên trì giải thích cho mình hiểu mọi thứ cô nói. Cuối cùng thì đợi kết quả thôi. 

Xem thêm  Điều kiện du học Pháp 2024: học vấn, chi phí và thông tin cơ bản

TÈN TÈN, ngày nhận được kết quả, con tim mình vỡ òa luôn ấy. Mình nhận được gần 600 euros tiền trợ cấp và cực nhiều phiếu đi siêu thị miễn phí. Khoản trợ cấp này có thể cứu đói cho mình và hỗ trợ giúp mình một phần tiền nhà trong 2-3 tháng đó. Lúc nhận được trợ cấp mình tự dưng mới hiểu được những lời khen trước đây mình từng nghe về nước Pháp: một đất nước nhân đạo. Mình còn trẻ chân ướt chân ráo đến Pháp, mình cũng chưa cống hiến gì được cho đất nước người ta, nhưng chính phủ vẫn sẵn sàng đưa tay ra giúp để mình  không bị gián đoạn việc học. Cảm ơn nước Pháp, cảm ơn chính mình vì đã can đảm sống thật tốt qua mùa dịch này.

Đọc thêm: Nên hay không nên “về nước tránh dịch” – Nỗi trăn trở của nhiều du học sinh Pháp

Block "”cuoibaiviet”" not found

Biên tập viên

Dũng Cá Xinh
Dũng Cá Xinh
Nông dân nghèo một vợ bốn con!
Bài viết mới
Xem thêm  LISAA – Ngôi trường tiên phong về Nghệ thuật ứng dụng

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *